Cánh hoa xưa


Hoa trắng ngày xưa đã rụng rồi
Tiếc không được nữa nuối hoài thôi
Cũng xưa vườn cũ nhành hoa ấy
Giờ thấy hoa tươi, chợt nhớ người


Đâu rồi hương cũ của ngày xưa
E ấp hoa tươi nở giữa mùa
Xuân về nghe thoảng mùi hoa quý
Không gian lúc ấy bỗng dưng thừa


Hương hoa ngọt lịm giữa đêm khuya
Ta nghe bóng hình ai đó về
Quấn quít bên ta hương vờn mãi
Hồn hoang ta lạc cõi đam mê


Như mơ sống giữa cõi hồng trần
Em có cùng ta mộng bâng khuâng
Giữa đêm nghe hồn lạc hư ảo
Tỉnh ra, ừ chỉ mộng một lần


Ừ em nhỉ chỉ thoáng đam mê
Mà sao ta đã chẳng muốn về
Hương hoa như đưa đường dẫn lối
Chân không, ta lạc giữa bến mê!


dlhk