Có phải



Có phải không em tự bao giờ
Mà lòng như một cõi hoang sơ
Như loài hoa trắng không e ấp
Dù chỉ thoáng về trong cõi mơ


Em là hình ảnh của thiên nga
Gieo lỡ hồn anh chẳng thể nhoà
Bên hồ nước nhạt hương ngày cũ
Dáng nhỏ em hiền ôi thiết tha


Em là hình ảnh của rừng Thu
Đưa bước lòng anh cõi sa mù
Lá nào rơi rụng vùng kỷ niệm
Ru về, trong giữa những hư vô


Giữa thực và hư em là ai
Mà sao anh vẫn cứ mơ hoài
Lạ thường giấc mơ chẳng kết thúc
Cho lòng cứ lạc mãi thiên thai!


dlhk