Thu và Em



Em quay lưng, rừng lá cũng vàng
Dẫu bên đời Thu vẫn chưa sang
Từng chiếc lá rớt vùi kỷ niệm
Chôn cuộc tình, tiễn kẻ sang ngang


Em quay lưng, cây cũng ngậm ngùi
Lá nặng nề hờn dỗi buông xuôi
Thôi rung nhẹ, thôi hoà tiếng gió
Hát chung câu lần cuối tiễn người


Em quay lưng, đường xa mõi mòn
Biết từ mai, em nhớ hay không
Ta gom lá viết tình thơ cuối
Thả nổi đời nhau bến cuối sông


Em quay lưng, sóng nước dỗi hờn
Biển tràn về dành chút yêu thương
Con đò nhỏ mang người đi khuất
Mắt nhìn còn tiếc nuối đại dương


Em quay lưng, cây lá ngậm sầu
Ta gom về một vết thương sâu
Rồi Thu tới ta tìm vết cũ
Hỏi thầm là "Người ấy, nay đâu?"


dlhk