Dòng lệ
Có phải trong tiếng thở than
Lệ ai rớt nỗi bẽ bàng nặng đau
Lệ ai rớt, phấn lạt màu
Cung đàn lạc nhịp để sầu vương mang
Vườn xưa cây lá tàn hoang
Mưa rơi ướt phủ lá vàng lặng im
Thoáng qua kẻ lá ai nhìn
Mắt sâu lặng nỗi buồn thinh không sầu
Lệ ơi rơi mãi về đâu
Đời đã đọng những giọt sầu rụng rơi
Buồn chi lắm với cõi đời
Ta hiu hắt bắt giọt rơi một mình
Lệ rơi rơi giữa ân tình
Đã vương giữa những vô hình nhớ mong
Mắt xưa lệ vẫn ấm nồng
Thì trong xa vắng nhủ lòng đừng quên!
dlhk
|