Tìm nhau trong nắng Đông tàn



Chiều mùa Đông nghe mây như gọi gió
Nghe cô đơn ru mãi nỗi tái tê
Em có nghe chút mưa Đông còn đó
Vẫy gọi anh trong lối nhỏ trở về


Nắng chưa tắt ngở ngày dài vô tận
Chợt chùng lòng sau năm tháng đi xa
Mới đó mà đã nghe Thu kề cận
Niệm ý nào dong duổi tháng ngày qua


Hoàng hôn xa chân trời như nhuộm tím
Đáy mắt ai đong kín một trời sầu
Vậy đó mà nghe môi hôn ngọt lịm
Chẳng vì nhau, sao gánh chịu nỗi đau


Trong tĩnh lặng chợt bùng lên yêu dấu
Lần trở về xoá bớt chút trái ngang
Trong kỷ niệm dẫu buồn vui chín nẫu
Mình tìm nhau trong chút nắng Đông tàn!


dlhk