Nhỏ ơi, Thu, lá rụng rồi



Nhỏ ơi, Thu lá rụng rồi
Thấy không nhỏ
vẫn một trời mênh mang.
Ngỏ xưa vẫn phủ lá vàng,
Vẫn như còn mãi dấu bàn chân ai


Và kìa cây cúi, thiện tai
Như đang thương tiếc u hoài dáng xưa
Từng cơn mưa phủ bụi mờ
Giọt rơi như nhắc vần thơ thủa nào


Mưa Thu vẫn thế ngọt ngào
Nhỏ ơi, gom lại cất vào ngăn tim
Để mai trong thoáng lặng im
Cùng nhau ta lại về tìm bóng nhau


Nhỏ, trang ký ức chưa nhàu
Thu, vườn kỷ niệm đậm màu dấu yêu
Ngở như hư ảo vọng kêu
Vần thơ anh viết, vương hiu hắt buồn!


dlhk