Mùa Thu nào



Lá Thu buồn phủ kín đời hai đứa
Nỗi buồn về trong mưa gió lạnh lùng
Từng xác lá như mãnh tình tàn vụn
Chấp vá được sao sau năm tháng cách xa


Mùa Thu nào cũng ngập đầy xác lá
Rừng cây khô trơ cội đứng lặng thầm
Gió không về nên rừng mãi ngậm câm
Buồn nghiêng ngả trong chiều tàn xa vắng


Mùa Thu nào còn nguyên trong dĩ vãng
Để xác lá khô in mãi những bài thơ
Để giữa cội cành khô em đứng đợi chờ
Mưa rớt nhẹ vương bờ môi em ngọt


Mùa Thu nào những cơn mưa nhẹ rót
Gót chân mềm em dẫm nát đời tôi
Mùa Thu xưa in vết tích một đời
Từng cành gãy là một vùng kỷ niệm


Mùa Thu nào giờ mình tôi tìm kiếm
Lá Thu buồn phủ kín trái tim đau
Xác lá khô tơi tả những sắc màu
Trong tiềm thức, mùa Thu xưa xa mãi!


dlhk