Giao mùa



Em có về không, mùa Thu sắp đến
Hàng cây bên đường rũ lá buồn tênh
Xếp cội cành khô giấu mùa Đông lại
Phủ lá vàng bay tựa sóng bồng bềnh


Em có về không, nhặt lá vàng rơi
Phủ kín đời nhau ở một góc đời
Vùi sâu dưới đáy những điều tâm niệm
Chỉ dám để nhìn mà chẳng dám khơi


Em có về nhìn mùa Đông lui gót
Cơn mưa cuối mùa hối hả dừng chân
Từng giọt rớt đều nghe như thật ngọt
Như nụ hôn anh, em nhận một lần


Em chẳng về đâu bến đời xa mãi
Dẫu mùa Thu vẫn đó chẳng hề phai
Và mùa đông vẫn khép mình bên cửa
Chẳng tội nghiệp anh phủ kín hình hài!


dlhk