20 tha'ng 11. by--Lê Quang Vinh


Các bạn ơi, nghe tin gi` chưa ?
Lớp trưởng chạy vào lớp, la to. Tụi nó nháo nhào lên :
- Ê, tin gi` vậy Nga ?Tin gi` vậy ?
Nga ngơ ngác :
- Các bạn chưa nghe tin gi` sao ?
- Nhưng mà tin gi`, nói lẹ đi, đứng đó mà ho*i hoài.
- Ủa, vậy là các bạn không nghe tin gi` mới hở ? Tui cũng đâu có nghe tin gi` đâu.
- Cái bà này, lớp trưởng mà cứ đùa với giỡn liên tu bâ't tận
Nhưng lần này Nga lại có vẻ không thích đùa lâu. Cô nàng nói chậm rải :
- Thôi tui không giỡn nữa. Bây giờ các bạn ráng nghe nè, mà
đừng có xĩu à nha. Tui nghe phong phanh là thầy Châu sẽ dạy Physics lớp
mi`nh thay cho cô Kim Hô`ng. Cô Kim Hô`ng xin nghĩ để....

Chưa nghe hết câu, cả lớp đả reo ho` vang dậy, đứa thi` đập
bàn, đứa thi` vỗ tay bôm bốp. Dù chưa biết thầy Châu là
thầy nào, nhưng đứa nào cũng mừng như được nghĩ Tết chĩ vi`
một ly' do đơn giản là được học với thầy thay vi` cô.
Lớp gi` mà cả hai năm rô`i gặp toàn các cô dạy không
hà, kể cả môn thể dục. Cho nên bây giờ tụi nó mừng
là phải. Nhưng chĩ mâ'y phút sau là đứa nào đứa nâ'y tiu nghĩu :
- Cô Kim Hô`ng nghĩ uổng quá tụi mày ơi.
- Ờ, cô Hô`ng hiê`n vậy mà không dạy tụi mi`nh nũa.
Phải chi thay cô sử cũng đỡ.
" Ðịnh mệnh " lắm khi trớ trêu như vậy đó. Cô Kim Hô`ng hiê`n
lành dịu dàng, lại là bạn thân với cô Quỳnh Hương, chủ nhiệm
lớp. Cô Hương vui tính, nhưng cô mà giận lên thi` lớp chĩ
có nước nhờ cô Kim Hô`ng nói giùm. Tụi nó kháo nhau là chắc thầy
Châu cũng là bạn cô Quỳnh Hương, nhưng lại có tin đô`n là thầy
Châu không thân với các cô giáo!
. Phàm ở đời ai ai cũng háo hức khi chờ đợi cái gi` mới mẻ dù
không biết nó sẽ ra làm sao. Lớp này cũng háo hức đợi thầy
mới y như vậy. Anh chàng Kiển vốn hiê`n lành đạo mạo vậy mà cũng
nôn nao ra mặt. Kiển nói với lớp trưởng :
- Bà chuẩn bị cho lớp đón thầy thật long trọng nha.
Dạ Thảo góp y' :
- Nga với Chân đứng chờ thầy ở cửa và rước vào như dạ hộ mới
được, trong khi đó lớp hát bài " Khi thầy viết bảng ", từ trước tới giờ
toàn là cô viết bảng không hà.
- Thôi đừng có cải lương quá có được không ?- Có đứa phản đối.
- Giờ Ly' tuần tới là gần 20 tháng 11 rô`i, mi`nh đo'n thầy
rô`i tặng quà mừng thầy luôn.
Chân nói :
- Mi`nh tặng thầy cái cà vạt Ðài Loan đi.
- Hay một xâ'p vải "xiu" ! Có đứa chêm vô, nửa đùa nửa thật.
Nga bảo :
- Các thầy cô không thích tụi mi`nh tặng những thứ đắt tiê`n đâu. Nhớ năm
ngoái cô Thiên Trang buô`n quá chừng vi` mi`nh tặng quà hơi nặng đô
không ? Thầy cô mi`nh sợ phiê`n học tro`.
Kiển nói :
- Mi`nh tặng thầy cái dao cạo râu nho nhổ là được rô`i, đơn giản mà tiện dụng !
Dạ Thảo bảo :
- Hay mua luôn cho thầy cái sâ'y tóc với chai keo xịt tóc nữa.
Kiển la lên :
- Thôi đừng giỡn nữa bà !
Buổi học Physics đầu tiên với thầy Châu cả lớp đến thật sớm, bàn thi` trải
khăn mới, cắm hoa tươi, và gương mặt đứa nào đứa nâ'y hớn hở y như ngày Tết.
Chuông vừa reng là Nga đả cầm gói quà nhổ đứng sẵn ở cửa lớp, mâ'y tên
con trai đứng ngóng cổ ra cưả nhi`n vê` phía cầu thang. Tụi nó co`n cẩn thận
mua thêm cho thầy bó hoa nhổ thật dễ thương. Buổi học đầu tiên mà
thầy đến trể mâ't rô`i, đây là lần đầu tiên tụi nó không mong được nghĩ học,
mà lại ngóng cổ đợi thầy ! Ngoài hành lang chĩ co`n vài cô giáo áo xanh áo
đổ đang chậm rải lên lớp. Cả lớp đang ngong ngóng chợt giật mi`nh đứng bật
lên như cái bập bênh khi một cô giáo bước vào lớp. Tụi nó nhao nhao :
- Thầy Châu sao chưa tới hở cô ? Cô ơi cô có biết...
Cô vẫy tay cho lớp ngô`i xuống rô`i nói :
- Cô dạy thế cô Kim Hô`ng môn Physics. Cô tên Kim Châu !
Cả lớp cùng bật lên tiếng kêu "á" thật lớn y như bị ong chích.
Tụi nó nhi`n Nga đay nghiến :
- Thi` ra là bà lừa tụi tui.
Nga rụt cổ lắc đầu như muốn nói là mi`nh nghe lầm chứ không cố y'
đánh lừa, nhưng không biết có đứa nào tin không. Ðang bối rối, Nga đem
gói quà lại tặng cô. Ðúng lúc đó có tiếng la lên :
- Chết, không được Nga ơi.
Sực nhớ cái dao cạo râu trong gói quà, Nga giật mi`nh suy't té xĩu. May
phước Kiển nhanh chân phóng vi lên nhét vào tay cô nàng bó hoa cúc và giật lẹ
gói quà. Cô giáo mới tro`n mắt nhi`n đám học tro` biểu diễn những tro` vô cùng bí ẩn.
Và khi nhận bó hoa với lời chúc ngập ngừng từ Nga, cô mĩm cười khó hiểu.
Có đứa thi` thầm :
- Tặng quà 20 tháng 11 mà đơn giản như thế thi` cô giận là cái chắc.
- Ai nói vậy ? Chắc không có đâu. Chờ xem.
Lại có tiếng thi thầm xi` xào to nho. Cô giáo nói, giọng lạnh tanh (chắc là
tại giọng cô mới nghe chưa quen và tụi nó tưởng tượng thêm) :
- Mâ'y em xi` xào cái gi` mà y như truyê`n âm nhạp mật giống kiếm hiệp quá vậy ?
em Vo~ Ngọc Ðúng đâu ?
Ðúng đang nói chuyện gi` đó với Kim nghe gọi tên, hết hô`n đứng bật lên :
- Dạ thưa cô em....
Cô nheo mắt :
- Em gọi cô là cô em hở ?
Lại có tiếng cười, nhưng chẳng đứa nào dám cười to vi` không biết cô đùa hay thật.
Cô nói tiếp :
- Lúc nảy cô xem sổ của lớp, biết hôm nay là sinh nhật em,
cô tặng lại em bó hoa này mừng em, Ðúng nhé.
Lớp thâ'y thật bâ't ngờ trước cử chĩ của cô. Ðứa thi` nói : cô tế
nhị quá, đứa khác lại bảo : thâ'y chưa, cô chê của tụi mi`nh nên
tặng lại mà. Lại cải : đừng nói vậy chứ, cô đả định trước nên mới
coi sổ đó trước khi vào lớp mi`nh. Riêng Ðúng, hắn bước lên nhận hoa một cách
vui vẻ, mặt tươi rói. Nhưng anh chàng chợt biến sắc khi nhớ rằng mi`nh học
Physics dở nhâ't lớp ! Khi đúng đi xuống, Kiển nhét luôn gói quà nho vào
tay hắn. Hắn cười thơ ngây. Cả lớp vang lên tràng pháo tay gio`n giả.
Cô Châu có khuôn mặt phúc hậu, mái tóc ngắn râ't hợp với gương mặt,
nhưng trông cô có vẻ suy tư nhiê`u. Và cô râ't tiết kiệm nụ cười,
dù chĩ là cười mĩm. Những giờ học Physics với cô Châu, sau hôm đó
có vẻ khá nặng nê`. Lớp học đả nặng nê` lại co`n gặp xui. Chĩ
trong mâ'y ngày mà cô đả đuổi ra khoi lớp hai ba đứa. Lúc thầy
Xe lớp bên cạnh sang gặp cô có chuyện gi` đó thi` thằng Phước rên ư ử :
"Trông ki`a Châu Châ'u với Xe, tưởng rằng Châ'u ngả nào ngờ Xe
nghiêng". Cô Châu nghe được, bèn hạ lệnh đuổi nó ra ngay tức khắc. Rô`i
cô bảo đứa nào nói chuyện cô đuổi ra luôn ! Quả là Phước hơi hỗn,
nhưng đứa nào cũng bảo là nó chĩ đùa có chút xíu, đâu có đáng
gi`. Gặp cô Kim Hô`ng là nó đả được tha bổng rô`i. Giờ làm bài
kiểm tra, nhở Yến mới quay xuống mượn cây xóa, cô cũng mời ra khổi
lớp. Có đứa bảo :
- Hay mi`nh lên văn pho`ng xin cô Kim Hô`ng vê` dạy lại đi. Học chi mà oải quá !
Nga nói :
- Ðừng có giỡn mặt, như "rứa" là thâ't lễ chết.
- Chắc chắn không tặng quà 20 tháng 11 cho đàng hoàng đả khiến cô giận.
- Thôi đi, mâ'y người nhiêu chuyện quá !
-Nga cáu lên, nhưng trong thâm tâm cô nàng cũng thâ'y nghi ngại,
lớp này đâu có làm gi` mà cô Châu to vẻ "interpol" quá vậy không biết.
Chợt có đứa đê` nghị :
- Rở ràng là vụ quà làm cho cô giận lẫy đó. Bây giờ mi`nh
ti`m cách gi` để tặng cô mt món quà khác bù lại.
- Diệu kế, diệu kế !- Tụi nó hét ầm lên.

*-~

Rô`i mỗi đứa đê` nghị một cớ để tặng quà. Ði ti`m sinh nhật của
cô, tụi nó biết cô sinh tháng 2 dương lịch, co`n xa quá. Kỷ niệm
ngày cô bắt đầu đi dạy học ? Ðâu có biết là ngày nào đâu.
Hay là nói đại rằng tụi em tặng quà cho cô bù lại hôm 20
tháng 11 chưa làm cho đàng hoàng
. Nga hét lên :
- Các bạn không nghiêm túc chi cả. Thôi để mi`nh tui lo.
Nhưng Nga chưa "lo" được thi` cô đả nghĩ dạy. Cô Kim Hô`ng trở lại
với lớp trong tiếng vỗ tay ầm ĩ của lớp. Thi` ra cô Châu chĩ
dạy thế cô Kim Hô`ng trong thời gian cô Hô`ng đi Hà Nội bảo vệ
luận án cao học. Tụi nó bực dọc méc cô Hô`ng mọi thứ vê` cô
Châu, và co`n nói thẳng mọi y' nghĩ của tụi nó nữa.
Cô Hô`ng im lặng một lát rô`i cô nói chậm rải :
- Các em trách cô Châu là đúng, râ't đúng....bởi vi` các em không biết
hai điê`u, thứ nhâ't là từ ngày đi dạy học cho tới bây giờ cô
Châu chưa hê` nhận quà của học tro`, dù trong bâ't cứ dịp nào, thứ
hai là....cô Châu có hoàn cảnh riêng, cô đả xin nghĩ dạy từ đầu
năm, nhưng cô vẫn đến trường dạy thế các thầy cô khác. Các em có
biết là tính cô Châu nghiêm khắc, râ't nghiêm khắc với những em hay quậy,
nhưng sau khi cô phạt, cô thường khóc dưới văn pho`ng....
Cả lớp im lặng, đứa nào cũng bối rối lật lật tập vở mà chẳng
biết làm gi`. Cuối cùng Nga lên tiếng :
- Em sẽ thay mặt lớp đến xin lỗi cô Châu, cô hảy tha cho chúng em !

Tháng11-96

L.Q.V